Đoàn Đại học Đông Á chúng tôi cùng với các anh bên Báo Thanh Niên, Tỉnh Đoàn Quảng Nam và chính quyền thành phố Hội An đến Cù Lao Chàm vào một sáng tinh sương, trong cái lạnh ray ray của những ngày cuối tháng Chạp. Chuyến đi này nằm trong chương trình trao quà xuân vì hải đảo thân yêu cho người dân ở Cù Lao Chàm - xã đảo Tân Hiệp (TP. Hội An).
Ngay từ sáng sớm, với sự hỗ trợ của các anh bộ đội biên phòng, chúng tôi đã chuyển hơn 100 suất quà lên tàu BP.43.12.01. Anh Thu, người chiến sĩ trẻ hai tay chuyển hàng, miệng cười tươi hồ hởi nói với chúng tôi: “Hôm nay thuận trời, biển lặng, cứ sợ không đưa quà ra được cho người dân”.
Chuyển quà lên tàu
Tàu cập bến khi phiên chợ sáng nhóm họp ngay bến tàu của đảo vừa tan. Gọi là chợ nhưng chỉ lác đác gần ba chục người, vừa kẻ bán lẫn người mua. Tết sắp đến, xuân lại về trên khắp đất trời nhưng nhìn phiên chợ buổi sớm trong những ngày mất mùa trông thật ảm đạm. Đoàn cứ ngỡ xuân chưa kịp đến đây. “Năm nay mưa gió nhiều ngày, lại mất mùa, tôm cá chả được là bao. Cả ngày trời không đủ vài cân gạo, nói gì là mua tấm áo mới cho hai đứa trẻ”, anh Phan Ba, một ngư dân gần 50 tuổi hơn 30 năm lênh đênh trên con thuyền thúng – phương tiện mưu sinh của một hộ gia đình với 6 nhân khẩu - ngậm ngùi nói.
Chuyển quà lên bến
Chúng tôi đã đến nhà anh Hùng để viếng và thắp nhang cho chị Nguyễn Thị Phương, Trạm Phó Trạm Y tế xã Tân Hiệp, vợ của anh, một nạn nhân tử nạn trong vụ đắm tàu hôm 25 tháng 12. Nhà anh đang làm cơm 21 ngày cho chị. Bầu không khí tang tóc đau thương với những vành khăn trắng như nhuốm màu buồn thê lương cả đảo. Nhìn những gương mặt vẫn chưa hết bàng hoàng của những người thân chị, đôi mắt ngần ngận nước và lời nói đứt quãng vì nấc nghẹn của mẹ chị, “Sáng đó, mẹ còn dặn nó ghé chợ mua cho mẹ ít cau khô mà giờ…Phương ơi, con ơi…”, nghe đến đó, cả đoàn mắt ai cũng đỏ hoe, nhiều chị trong đoàn quay mặt đi lau khô dòng nước mắt đã chảy xuống tự bao giờ.
Cụ Kiều đau xót trong tiếng nấc nghẹn vì mất con
|
Rời nhà anh Hùng, chúng tôi đến thăm các anh trong chính quyền Ủy ban Nhân dân xã. Trên đảo, người dân vẫn sử dụng nguồn điện từ những máy phát điện bù giá của nhà nước. Nhìn những ngọn đèn đỏ quạch không đủ điện trong hội trường, chúng tôi thêm hiểu cuộc sống nơi đây vẫn còn rất nhiều khó khăn, cái khó ngay cả nguồn điện thắp sáng. “Năm nay đời sống người dân của đảo rất khó khăn, chúng ta phải cố gắng tạo cho bà con một cái tết ấm cúng, ấm cái bụng lẫn cả đời sống tinh thần cho mọi người. Đảo phải cho máy phát 24/24 từ 28 đến mùng 4 Tết. Bên cạnh đó, các anh phải mở kho phát gạo, nếp cho dân; tổ chức cuộc thi nấu bánh tét, văn nghệ cho người dân”, ông Nguyễn Sự - Bí thư Thành Ủy Hội An nói.
Chúng tôi lại tiếp tục đi thăm các cán bộ, chiến sĩ của Đồn Biên phòng 260 và Tiểu đoàn 70, thuộc Bộ Tư lệnh Quân khu 5. Các anh đang trang hoàng lại nhà cửa, sơn quét lại nhà sinh hoạt văn hóa để chuẩn bị đón xuân. Trong phần quà tặng các chiến sĩ của Tiểu đoàn 70, ngoài bánh kẹo và trà mứt ra, còn có chiếc ti vi và đầu đĩa để anh em vui tết.
Hơn 10 giờ trưa, chúng tôi trở lại nhà Văn hóa Thông tin của xã. Gần 100 người dân đã tề tựu đông đủ. Đoàn nhanh chóng trao 100 suất quà, mỗi suất trị giá 500 ngàn đồng, gồm gạo, dầu ăn, bột ngột... cho các hộ dân thuộc diện nghèo và cận nghèo của xã. Xuân sẽ ý nghĩa hơn, tết sẽ ấm cúng hơn với mọi người trên đảo. "Cảm ơn nghĩa cử của các nhà hảo tâm nhiều lắm", cụ Lữ, một lão ngư dân đã hơn 70 tuổi xúc động nói.
Anh Dương Phú Tuấn Vỹ - Bí thư đoàn trường đại học Đông Á trao 30 suất quà tết cho các hộ nghèo
Nhìn những gương mặt ánh niềm vui của mọi người, chúng tôi mới cảm thấy những việc làm này tuy nhỏ nhưng hết sức ý nghĩa. Nó thể hiện tấm lòng người dân đất liền luôn hướng về đồng bào hải đảo thân thương.
Tạm biệt đảo, chúng tôi trở về đất liền. Trong đầu chúng tôi vẫn còn văng vẳng giọng nói của anh Ba, của cụ Kiều, cụ Lữ; cả tiếng ríu rít, những cái vẫy tay chào của những em nhỏ trên bến tàu, lòng tự nhủ: Cuộc sống mà chúng ta đang có thật quý giá, nhưng vẫn còn đó nhiều mảnh đời kém may mắn, vẫn còn đó nhiều con người lênh đênh trên biển vất vả mưu sinh vẫn chưa thoát nghèo. Nếu mỗi người trong chúng ta đồng lòng góp sức, nhân rộng những nghĩa cử ấy, cuộc sống sẽ đẹp hơn. Nụ cười luôn trên môi người, hạnh phúc vẫn trong lòng người.